Cho ta về thăm lại trường xưa
Hoa phượng cháy đỏ trời nhung nhớ
Còn trong nhau bao lời hò hẹn
Tháng 5 về chợt thấy bâng khuâng…
Đại sứ áo dài Việt Nam qua ảnh 2024-Nhà giáo Nguyễn Thanh Mai.
Không biết từ bao giờ, tháng 5 gắn liền với loài hoa của tuổi học trò, của mùa chia xa. Khi nắng đầu hè trải vàng mặt đất, lan tràn trên các con đường là lúc phượng vĩ bắt đầu khoe sắc đỏ.Tháng 5… tháng của mùa hoa đỏ rạo rực, một mùa hương nồng nàn, tha thiết. Chiều nay, vô tình mình nghe lại bài hát từng yêu thích “Phượng hồng”, nó gợi lại những kỷ niệm của một thời áo trắng: Mỗi mùa hoa đỏ về, hoa như mưa rơi rơi, cánh mỏng manh xao xác đỏ tươi như nuối tiếc một thời...
Mùa hè đến, phượng chen nhau đua nở sau cánh cổng trường, ven những con đường ta đi. Phượng đỏ rực một màu đầy sức sống, khiến cho lòng người không khỏi náo nức. Trong cái nắng ban trưa, cùng những thanh âm lanh lảnh của tiếng ve, và ngọn gió về xao xác, người ta bỗng thấy vỡ òa những kỷ niệm ấu thơ vẫn luôn được giấu chôn trong tâm khảm.
Ve kêu, phượng bắt đầu nở cũng là khi một mùa thi mới lại về, là khi cảm xúc chia ly của những cô cậu học trò cuối cấp khiến lòng bâng khuâng, xao xuyến. Phượng nở, hè về lại gợi nhớ cho ta về kỷ niệm của những ngày xưa đến lớp…Với những ai đã qua rồi cái thời nhặt cành hoa ép vào trang vở ấy, khi ánh mắt bắt gặp màu đỏ cháy của chùm hoa phượng vĩ sẽ làm sống dậy trong chúng ta những khoảng trời, những mảng kí ức đẹp. Đã qua rồi cái tuổi "nhất quỷ nhì ma", qua rồi cái thời quên tập vở, không học thuộc bài cũ, mực lấm tấm vào áo... mà mỗi chúng ta đã đi qua đều lưu giữ lại trong một ngăn đẹp đẽ của kí ức. Tháng 5 về những đóa phượng bắt đầu nở, những bông hoa xinh xắn, đỏ tươi lại mang đến cho chúng ta những hy vọng về sự trở về của hạnh phúc, một sự bắt đầu mới đầy tươi đẹp.
Có lẽ vì thế mà hoa phượng gắn liền với thưở học trò. Hoa phượng, màu đỏ mang cái rực rỡ, nồng cháy với cả lòng nhiệt huyết, sự hăng say và bồng bột của tuổi trẻ. Hoa phượng không chỉ đẹp bởi màu sắc, Phượng còn là tuổi thơ, là kỷ niệm, là những ngày tháng không phai dưới mái trường. Tiếng ve gọi hè làm gợi nhớ cho ta biết bao kỷ niệm về mái trường xưa yêu dấu, nỗi nhớ thầy cô, bạn bè … Có cô cậu học sinh nào mà không yêu hoa phượng? Khi phải chia xa tuổi đầy mộng mơ này, một điều mà trong ai cũng có đó là khoảng trống vắng trong lòng, có lẽ nhiều năm và nhiều năm sau nữa, cũng khó được lấp đầy.
Ngày xưa… mỗi khi hoa phượng bắt đầu nở, lũ học trò chúng tôi lại háo hức nghĩ đến những ngày nghỉ đang chờ đợi ở phía trước. Rồi đến một ngày, những háo hức, mong chờ mùa hoa phượng thay bằng nỗi lo ngày chia xa, nỗi lo của hàng đống bài vở cho kỳ thi cuối cùng của đời học sinh, cho lần đầu tiên làm sĩ tử ứng thí vào cổng trường Đại học. Ngày cuối cùng của lớp 12, khép trang sách, ép kỷ niệm lại bằng những cánh phượng đỏ, mà bây giờ, mỗi lần giở ra, phải nhẹ nhàng, cẩn thận để không làm cánh hoa kỷ niệm ngày nào vỡ vụn…
Có thể đối với nhiều người, mùa hè cũng chỉ là một trong bốn mùa của năm. Nhưng những ai đã đi qua một thời áo trắng thì không thể nào không có những nỗi niềm, tâm trạng mỗi khi hè về với ve kêu, phượng nở và sâu thẳm trong tâm hồn vẫn còn háo hức đón chờ… Vì vậy, mỗi khi tháng 5 về trong ta lại lâng lâng những cảm xúc, những nỗi niềm xao xuyến, bâng khuâng, tiếc nuối…
Bài: Lê Ngân